[Nó]
...không bao h bi quan vào cuộc sống
[Nó]
...không bao h nhìn cuộc sống toàn màu đen
Nhưng....
Hôm nay [Nó] bất lực thật rồi
[Nó]
...cố làm 1 điều gì đó chừng tỏ mình không vô dụng
[Nó]
...cố dặn lòng đó là cuộc sống
[Nó]
...cố nói rằng ngày mai sẽ lại vui
[Nó]
...cố để không làm người thân nó khóc
[Nó]
...đã từng ước được như bạn bè
[Nó]
...đã từng so sánh vì sao mình lại sinh ra thế này
[Nó]
...đã từng khóc thầm khi thấy người mình kính trọng đau khổ
[Nó]
...chưa từng trách người thân
[Nó]
...chưa từng nghĩ sẽ hận họ
[Nó]
...chưa từng có ai hỉu
Đến hôm nay tất cả vs [Nó].........chỷ là vô nghĩa
Một con người từng thâm nói đó là cuộc sống
Từng nghĩ mình sẽ bù đắp cho người đã sinh thành mình
Từng nói sẽ sống thật vui vẻ
Từng nghĩ họ làm như vậy vì mình đó
Từ một câu nói: "mày chỷ là đồ vô dụng"
Rồi là câu nói: "chỷ biết than mà hem biết làm gì"
[Nó]
...đau lắm biết không
[Nó]
...làm rồi đó, cố hết sức rồi đó
Hôm nay nó chấp nhận buông tay
Nhìn lại [Nó] ước ai hỉu nó...
Nhìn bạn bè hỉu nhau cười vui vẻ
[Nó]
...một con người chả biết mở lòng chỷ biết gượng cười
Rồi mỗi lần [Nó] có chuyện buồn
[Nó]
...đi thụt lùi dần vs đám bạn và khóc
ước gì ai hĩu taz.....
[Nó]
...là vậy đó đòi hỏi họ hĩu mình khy mình hem mở lòng
Hôm qua đi giữa mưa....
Biết rằng là không thể....
Nhưng mưa làm nó vui mưa cho nó khóc 1 trận....
[Nó]
...cả đêm ngồi nhìn bóng tối và suy nghĩ....
[Nó]
...ngốk sống như vậy đúng là vô nghĩa
Một cuộc sống không có ai bên cạnh.
[Nó] bây h chỷ một mình.
Và [nó] sẽ tiếp tục bước 1 mình
Khóc thế đủ rồi...đã đến lúc nó phải che dấu sự buồn bã của mình
Để đừng ai biết...
Nhưng sự thật [nó] đang rất cô độc